Thuộc tính lãnh đạo: 3 chữ A
Lượt xem: 14,608Có ba thuộc tính của việc lãnh đạo, được bắt đầu bằng 3 chữ A. Đó là: sự thừa nhận (assumptions), thái độ (attitude) và sự chú ý (attention).
Thuộc tính thứ nhất: Sự thừa nhận (assumption)
Hãy nhìn vào sự thừa nhận người khác. Sự thừa nhận của chúng ta về người khác sẽ xác định cách chúng ta cư xử với họ. Tại sao vậy? Vì những điều chúng ta thừa nhận ở người khác là những điều tôi tìm kiếm ở họ. Những điều chúng ta tìm thấy sẽ ảnh hưởng đến phản ứng của chúng ta. Dưới đây là năm sự thừa nhận mà sẽ khuyến khích việc lãnh đạo tích cực:
- Ai cũng muốn được cảm thấy có giá trị: Mọi người trên thế giới đều khát khao được cảm thấy mình là người quan trọng. Tất cả chúng ta muốn biết chúng ta có ích và có tầm quan trọng. Florence Nightingale - người sáng lập ra ngành Ðiều dưỡng thế giới là một phụ nữ đã bước ra khỏi cuộc sống thượng lưu để quan tâm đến những người khác. Tấm lòng yêu thương bệnh nhân sâu sắc của Nightingale đã được kể lại sống động qua hình ảnh trong đêm tối, bà cầm đèn đi chăm sóc cho từng thương bệnh binh từ mặt trận chuyển về. Vì thế các thương binh đã âu yếm đặt cho bà danh hiệu "Nữ công tước với cây đèn". Nightingale đã cứu được hàng ngàn mạng sống của thương bệnh binh và cũng được mọi người gọi là Thiên thần trong bệnh viện.
Các thành tích của bà ở lĩnh vực chăm sóc sức khoẻ y tế khiến bà nhận được nhiều giải thưởng. Nhưng những thành tích này lu mờ đi trước những tiến bộ mà bà đã làm cho phụ nữ. Phụ nữ được thừa nhận là những người có mục đích và giá trị.
- Mọi người cần và sẽ trả lời lại trước sự khuyến khích
Sự khuyến khích đến từ sự thừa nhận. Đó là khi bạn diễn tả bạn nhận biết được thành tích của một ai đó. Hãy nghĩ về định nghĩa: "lãnh đạo là sự ảnh hưởng" và liên hệ nó với trách nhiệm của lãnh đạo là "phát triển con người".
Cách chúng ta ảnh hưởng lên người khác sẽ động viên và phát triển họ. Chúng ta làm điều đó thông qua sự khuyến khích và niềm tin ở họ. Người ta có xu hướng trở thành người mà người quan trọng nhất với họ nghĩ và mong muốn họ sẽ trở thành.
- Người ta nhìn vào một nhà lãnh đạo trước khi nhìn vào việc lãnh đạo của ông ta/bà ta.
Chúng ta thường mong đợi mọi người sẽ trung thành với vị trí của một nhà lãnh đạo thay vì người chiếm giữ vị trí đó. Mọi người không được động viên bằng những khẩu hiệu hô hào mà bằng con người.
Việc đầu tiên một nhà lãnh đạo phải làm không phải là tạo uy quyền vì lợi ích, mà là uy quyền của các mối quan hệ. Người ta không quan tâm bạn biết nhiều hay không cho đến khi họ biết bạn quan tâm nhiều như thế nào.
- Hầu hết mọi người không biết làm thế nào để thành công
Hầu hết mọi người nghĩ rằng thành công là do may mắn cho dù đó thực sự là kết quả của một kế hoạch. Đa số nghĩ rằng thành công là tức thời nhưng đó thực sự là một quá trình - một hành trình tăng trưởng và phát triển. Hầu hết mọi người nghĩ rằng thành công là học cách không thất bại nhưng điều đó không đúng.
Thành công là học từ thất bại. Thất bại là cơ hội để bắt đầu lại, một cách thông minh hơn. Thành công có tính lây lan. Khi một người thừa nhận rằng bạn như một nhà lãnh đạo có thể giúp họ trở nên thành công hơn, họ sẽ đi theo bạn.
- Hầu hết mọi người muốn được động viên một cách tự nhiên.
Hãy xem câu chuyện sau về ảnh hưởng của một giáo viên đến 1 đứa trẻ: trong lớp học lớp 8, một học sinh rất cố gắng để đạt được điểm khá trong môn học yêu thích của mình - lịch sử. Cô bé làm bài tập thêm và chắc chắn rằng mình làm tốt hơn nhiều so với mọi lần. Nhưng khi báo điểm, có bé chỉ được điểm trung bình. Cô bé đã lấy hết sự can đảm mình có để đối mặt với giáo viên và nói: "chắc hẳn là có sự nhầm lẫn nào đó". Không nghĩ gì về lời nhận xét của cô bé, thầy giáo nói: "Không, không có nhầm lẫn nào cả, em là học sinh trung bình và đó là điểm của em". Cô bé cảm thấy bị đánh gục và kết thúc năm học xếp loại trung bình. Thế nên, cách động viên của lãnh đạo sẽ ảnh hưởng lớn đến người khác.
Thuộc tính thứ hai: Thái độ (attitude)
Thuộc tính thứ hai rất quan trọng cho một nhà lãnh đạo là thái độ. Có một số lượng nhiều đến mức đáng ngạc nhiên những người trưởng thành không dám nhận trách nhiệm cho thái độ của mình. Khi cuộc hôn nhân đổ vỡ, họ tin rằng họ kết hôn nhầm người.
Khi ai đó thăng tiến đến vị trí họ muốn, họ nghĩ mình sinh ra không đúng thời. Bạn có để ý điều này không? Họ đổ lỗi cho người khác vấn đề của chính họ. Đúng ra, ngày có nghĩa nhất trong cuộc đời là ngày chúng ta nhận toàn bộ trách nhiệm về thái độ của chúng ta.
Trong một buổi trình diễn rực rỡ màu sắc của Nicolo Paganini (1782-1840) - thiên tài violon lừng lẫy mọi thời đại, ông đang chơi một bản nhạc khó. Dàn nhạc đứng xung quanh để hỗ trợ cho ông. Đột nhiên, một dây ở cây vĩ cầm đứt và rơi xoã xuống cây đàn của ông ta. Những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán ông. Ông ta hơi cau mày nhưng vẫn chơi tiếp, ứng biến rất tuyệt. Trước sự ngạc nhiên của người chỉ huy dàn nhạc, dây thứ hai đứt và một lát sau dây thứ ba cũng đứt. Khán giả biết rằng không có cách nào có thể mong đợi ông ta sẽ biểu diễn lại.
Paganini nâng cây vĩ cầm lên cho mọi người xem. Ông ta gật đầu ra hiệu với người nhạc trưởng bắt đầu chơi lại và sau đó trở lại với đám đông với một cái nháy mắt, mìm cười và hô: "Paganini và một dây đàn". Sau đó ông ta đặt cây Stradivirius một dây dưới cằm và chơi bản cuối một dây khi cả người nhạc trưởng và khán giả đều ngạc nhiên đến im lặng. "Paganini và một dây đàn", đó là một thái độ tích cực.
Lần gần đây nhất bạn kiểm tra thái độ cá nhân của bạn với việc lãnh đạo là khi nào? Thái độ của một nhà lãnh đạo được nhân viên nắm bắt nhanh hơn hành động của anh ta/ bà ta. Chúng ta không thể lựa chọn chúng ta sẽ sống bao nhiêu năm nhưng chúng ta có thể chọn lựa xem những năm tháng này sẽ có những gì.
Chúng ta không thể kiểm soát vẻ đẹp của khuôn mặt nhưng chúng ta có thể kiểm soát được biểu hiện của nét mặt. Chúng ta không thể kiểm soát những thời điểm khó khăn trong cuộc đời nhưng chúng ta có thể chọn cách làm cho cuộc sống bớt khó khăn đi. Chúng ta không thể kiểm soát được bầu không khí tiêu cực của thế giới nhưng chúng ta có thể kiểm soát bầu không khí của đầu óc chúng ta. Chúng ta thường cố gắng kiểm soát những điều chúng ta không thể nhưng lại rất hiếm khi kiểm soát những điều chúng ta có thể. Đó là thái độ.
Thuộc tính thứ 3: Chú ý (attention)
Thuộc tính thứ ba của một nhà lãnh đạo là sự chú ý. Có thể một từ thay cho nó là lắng nghe. Một định nghĩa khá tốt về lắng nghe là "chú ý những mong ước để hiểu người khác".
Do đó, một nhà lãnh đạo phải là một người lắng nghe, đặc biệt với những người cống hiến những ý tưởng mới và sự thay đổi. Đã bao nhiêu lần bạn nghe đồng nghiệp hoặc nhân viên nói về ông chủ: "Bà ta chẳng bao giờ nghe tôi", hoặc "ông ta đưa cho tôi câu trả lời trước khi tôi có thời gian để hiểu về vấn đề".
Việc lắng nghe thực sự sẽ tìm kiếm hiểu mà không cần phán đoán trước. Lắng nghe thực sự là một hoạt động mà truyền đạt đến người khác rằng: "tôi đang ở đây để nghe anh nói đây. Tôi muốn nghe và hiểu những điều anh nói".
Abraham Lincoln là một minh chứng. Ông ở cương vị Tổng thống của Mỹ vào một trong những thời kỳ khó khăn nhất của lịch sử Mỹ. Ông ta lãnh đạo bằng cách dành thời gian với những cấp dưới và lắng nghe họ. Ông dành 75% thời gian khi là Tổng thống để liên hệ với mọi người và phần lớn thời gian đó là để lắng nghe. Ông cảm thấy rằng các nhà lãnh đạo thường nói nhiều và nghe ít.
Do vậy, dù vai trò của bạn là gì, sẽ có lợi hơn khi bạn lắng nghe cho phép người khác nói. Lắng nghe cũng giúp một người hiểu chính mình tốt hơn.